Thu xưa trót lạc chữ t́nh
Trời cao đất rộng riêng ḿnh đơn côi
Đường nào xa quá người ơi
Lẻ loi én nhạn khung trời bơ vơ
Một năm có tận bốn mùa
Ai đem ngâu trút thành thơ lúc này
Quản công cầu Thước dựng xây
Lệ đâu đổ xuống cho đầy tương tư.
Lại Thu rồi..., mùa của thơ.
Đợi đọc 1000 bài của Cô giáo
1000 bài thơ về mùa thu hả PD? Lấy đâu ra bây giờ?
The Following 4 Users Say Thank You to phale For This Useful Post: