![]() |
|
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
![]()
Đêm và máy tính
Đêm Vạn vật ngủ say trong nhịp gơ thời gian đều đặn Chiếc máy tính thức cùng cần mẫn tựa t́nh nhân Bàn phím đă ṃn, không đếm được bao nhiêu lần ḿnh nhấn gơ Chứng kiến những vui buồn, máy tính có bâng khuâng? Chiếc máy tính người ta vẫn bảo vô tâm Lại bên cạnh âm thầm mỗi khi ḿnh khó ngủ Gởi đi nhận về những điều có khi không thể nói Lặng lẽ ân cần không một chút than van Bao lâu rồi nhỉ không đếm được thời gian Máy tính giữ giùm những điều ḷng gởi gắm Tha nhân hữu t́nh, có thể nào như máy tính làm bạn Mỗi đêm về lại thức cạnh sẻ chia? Đêm... Tiếng thạch sùng kêu khuya Khó ngủ Ḿnh thức cùng máy tính... Phale |
#2
|
|||
|
|||
![]()
Hà Nội đông
Liễu bên hồ sương lạnh Kỷ niệm nằm nơi chốn ấy co ro Anh có v́ em mà đem ḷng ấp ủ Cho kỷ niệm xưa ấm chút t́nh chờ Phale |
#3
|
|||
|
|||
![]()
..........
Quote:
|
#4
|
|||
|
|||
![]()
Tập thơ cũ
Tập thơ cũ nằm im trên kệ vắng Đợi một người từ hôm ấy xa xôi Chỉ có gió âm thầm đùa quanh quẩn Bụi thời gian từng lớp lớp chất bồi Tập thơ cũ c̣n đây bài thơ hẹn Vần biệt ly mong đợi phút tương phùng Mực nghiên đọng hay nỗi buồn khô đọng Tay lật hoài trang giấy cuối rưng rưng... Thơ c̣n đó mà t́nh toan cũ kỹ Lệ thơ rơi đă mờ ố vần yêu Chờ ǵ nữa, quyết ḷng đào huyệt mộ Tiễn biệt thơ về lối trắng hoa ch́u... Phale |
#5
|
|||
|
|||
![]()
Bẽ bàng chốn xưa
Em về thăm lại chốn ngày xưa Cỏ mọc đường hoa lá rụng thừa Nhện phủ thư pḥng hiu hắt nắng Gió lồng xô măi mảnh rèm thưa Đă lạc xa xăm những tiếng cười Vần thơ đối đáp lặng thầm rơi Bút nghiên mực giấy phai từ độ Chốn cũ buồn tênh vắng một người Vần nhớ vần thương quanh quẩn t́m Hỏi mây hỏi gió, chỉ lặng im Lá rơi vô vọng trên bàn trống Tiếng guốc lẻ loi vọng cuối thềm... Phale |
#6
|
|||
|
|||
![]()
Chắc là
Chắc là ai đă quên rồi Đường xưa mây trắng một người riêng đi Gió hôn vai lá thầm th́ Em c̣n ai nữa từ khi...mấy mùa Chắc là t́nh chỉ cợt đùa Người như cánh bướm đẩy đưa vô t́nh T́m đâu nữa bóng nữa h́nh Cánh hoa phai sắc một ḿnh rụng rơi Chắc là trầu đă nhạt vôi Làm sao thắm nữa cho người đừng quên Bao mùa mưa nắng qua hiên Lẻ loi chiếc bóng bên thềm đợi ai... Chắc là... Ừ nhỉ, đợi ai... Phale |
#7
|
|||
|
|||
![]()
Bâng quơ
Sài g̣n ngày thiếu nắng Ta quàng khăn co ro Tay cầm tay ủ ấm Giấu cô đơn giày ṿ Ngày bao ngày rồi nhỉ? Cô lẻ mỗi ngày đi Người nơi nào xa vắng Có tiếc thương xuân th́ Người về đâu biền biệt Bỏ quên đời rêu phong Trên lối quen kỷ niệm Tựa như gai nhói ḷng... Sài g̣n ngày thiếu nắng Những con đường loanh quanh Anh từ khi rẽ lối Ta buồn vui song hành Phale |
![]() |
|
|
![]() |
![]() |